Logo

    Tìm kiếm: Tác phẩm

    717 kết quả được tìm thấy

    Ảnh minh họa.

    Gạo quê

    Tác giả tác phẩm-

    Năm ấy, mẹ ho nhiều. Đi khám ở bệnh viện phát hiện ra căn bệnh hiểm. Bệnh đến lặng lẽ, không ồn ào, chỉ khiến mẹ gầy dần, chậm dần, và mệt hơn sau mỗi lần trái gió trở trời. Ban đầu, mẹ vẫn còn khỏe, vẫn tự lo liệu sinh hoạt, vẫn thường xuyên gọi điện hỏi han, chuyện trò với nó. Sợ con gái ở xa lo lắng, mẹ nói nhẹ tênh: “Mẹ vẫn ổn, con cứ yên tâm mà làm việc, lo cho bọn trẻ”.

    Những mầm xanh không tên

    Tác giả tác phẩm-

    Trong nhịp sống hối hả, đôi khi bắt gặp bông hoa tím mỏng như hơi thở, những chấm hoa vàng như giọt nắng rơi bên vệ đường, cánh hoa trắng rung rinh trong gió… Đó là những loài hoa dại, những mầm xanh không tên. Không cần bàn tay chăm bẵm, những loài hoa dại vẫn mạnh mẽ sinh tồn và khiêm nhường tỏa sắc.

    Nhạc sĩ Văn Thao, con trai cả của cố nhạc sĩ Văn Cao biểu diễn tuyệt phẩm “Mùa xuân đầu tiên”.

    Nhạc sĩ Văn Cao với ca khúc “Mùa xuân đầu tiên”

    Tác giả tác phẩm-

    Nhạc sĩ Văn Cao sinh năm 1923, quê gốc tại thôn An Lễ, xã Liên Minh. Là một người đa tài, không chỉ thành công trong âm nhạc, ông còn thể hiện tài năng trong sáng tác văn học, hội họa.

    Tranh minh họa.

    Quà tết

    Tác giả tác phẩm-

    Ngày xưa, bà nội tôi nghiện trầu thuốc, nên vườn nhà tôi có một giàn trầu khá lớn ngay gần giếng nước. Ai đến nhà tôi cũng tấm tắc khen vườn trầu đẹp quá. Tôi tỏ ra hãnh diện trước những lời nhờ vả của bà mỗi khi nhà có khách. Ấy là bà nhờ tôi hái trầu.

    Ảnh minh hoạ.

    Đêm Giáng sinh an lành

    Tác giả tác phẩm-

    Mỗi mùa Giáng sinh về, thay vì ra phố hòa cùng không khí đón Giáng sinh đông vui, náo nhiệt, tôi lại thích ở nhà và mở lại bộ phim “Ở nhà một mình” như một thói quen đã thành nếp. Cảm giác được cuộn tròn trên sofa cùng tụi trẻ, vừa xem phim vừa được tự do thưởng thức món ăn vặt yêu thích thật bình yên, hạnh phúc.

    Ảnh minh họa.

    Nghĩa đồng bào

    Tác giả tác phẩm-

    Nhà ông Thắng ở ven sông, nước mỗi ngày hai lần lên xuống, mơn trớn khu vườn nhỏ. Vợ chồng ông Thắng nghề chính là chèo đò, nghề phụ là thả lưới đánh cá.

    Bánh trôi nước - bánh coóng phù truyền thống của Cao Bằng

    Bánh trôi nước đêm Đông chí - ký ức của tuổi thơ ngọt ngào

    Tác giả tác phẩm-

    Ở quê tôi, tỉnh Cao Bằng - miền biên cương phía Bắc Tổ quốc, người ta không cần tra lịch để biết ngày Đông chí rơi vào hôm nào. Cứ đến đêm 22/12 dương lịch, bất kể lịch ghi gì, ấy là đêm Đông chí. Cái tên ấy không chỉ là mốc thời gian, mà là một phần đời sống, một phong tục đã thấm vào từng mái nhà, từng bếp lửa, từng ký ức tuổi thơ nghèo khó nhưng đầy yêu thương.

    Bình yên xóm đạo.

    Mùa Noel vắng ba

    Tác giả tác phẩm-

    Ba! Có lẽ đây là mùa Noel đầu tiên con vắng ba? Hôm qua, đi làm về sớm con có mua ít hoa và trái cây tranh thủ ghé về nhà thăm ba. Nhà cửa, bàn ghế của ba, mẹ vẫn lau chùi, dọn dẹp sạch sẽ nên con luôn cảm thấy ấm áp mỗi khi về nhà mình. Cứ nghĩ ba đi đâu đó chơi ít ngày, rồi mai mốt sẽ về nhà thôi. Mấy giò lan con mang về cho ba chơi vẫn xanh mướt. Cây mai chiếu thủy lại đang ra lứa hoa mới. Cây quất Tết năm ngoái giờ cũng đang sai quả.

    Tranh minh họa.

    Bố tôi

    Tác giả tác phẩm-

    Bố tôi là người rất kiệm lời, hầu như ông không nói quá ba câu liên tục. Vì quá ít nói nên thậm chí tôi nghĩ, hàng ngày những tiếng động phát ra từ việc bố làm đang “đại diện” cho sự hiện diện của ông.

    Đời ta có khi tựa lá cỏ

    Tác giả tác phẩm-

    “Đời ta có khi tựa lá cỏ. Ngồi hát ca rất tự do. Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà. Từ những phố xưa tôi về”… (Đêm thấy ta là thác đổ - Trịnh Công Sơn).

    Ảnh minh họa

    Nhớ khoảng sân gạch cũ

    Tác giả tác phẩm-

    Cuối tuần rảnh rỗi, tôi cho bọn trẻ về quê chơi. Bước qua lối ngõ xanh mát bóng cây, hai bên thơm ngát những chùm hoa ngâu nở muộn, lòng chợt bồi hồi khi bàn chân chạm vào khoảng sân gạch cũ thân thương.

    Khi gió mùa về

    Tác giả tác phẩm-

    Khi cơn gió mùa đầu tiên khẽ lùa qua khe cửa, tôi biết mùa đông đã chạm đến thật gần. Nhẹ nhàng bước ra khỏi thềm nhà, chỉ một thoáng lạnh mảnh như tơ khói thoáng qua vai cũng đủ để lòng dịu lại. Mùa đông luôn khiến người ta nhớ về những điều xưa cũ, nhẹ nhàng mà không thể gọi tên.

    Chiều thơm hương rơm rạ

    Tác giả tác phẩm-

    Tôi về quê thăm mẹ khi bóng chiều dần buông trên cánh đồng vừa qua mùa gặt. Trong làn khói lam bảng lảng, vài cánh cò chao nghiêng giữa mênh mang những thửa ruộng hun hút gió. Hương rạ rơm thân thuộc của quê nhà bỗng dâng lên ngào ngạt khiến tôi phải dừng lại nơi dốc đê, hít hà một hơi thật sâu cho thỏa niềm thương nhớ!

    Ao làng-một mảnh hồn quê

    Tác giả tác phẩm-

    Lâu lắm rồi, Hân mới trở lại quê ngoại, nơi có khu vườn xanh mướt màu cây lá và mảnh ao trong vắt soi bóng mây trời. Đó là cả một miền ký ức tuổi thơ, nơi cô học được từ bà tình yêu thiên nhiên, biết nhận ra vẻ đẹp bình dị của bông lục bình và hương vị ngái nồng của bùn đất quê hương.

    Họa sĩ Nguyễn Thế Nhân được Viện Kỷ lục Việt Nam xác lập Kỷ lục "Người sáng tạo và biểu diễn nghệ thuật Tranh cát động về chủ đề lịch sử - văn hóa - xã hội nhiều nhất Việt Nam".

    Kỷ lục gia kể chuyện lịch sử bằng tranh cát động

    Tác giả tác phẩm-

    Dưới ánh đèn sân khấu, trên mặt kính, hàng vạn hạt cát nhỏ bé bỗng “thức tỉnh”, cuộn chảy trong bàn tay Họa sĩ Nguyễn Thế Nhân. Chỉ trong chớp mắt, cả ngàn năm lịch sử dân tộc, những chiến công bi hùng... lần lượt hiện diện rồi khuất lấp, tạo nên một mạch truyện liên tục, cuốn hút người xem như theo dõi bộ sử thi bằng hình ảnh sống động.

    Nỗi nhớ mùa đông

    Tác giả tác phẩm-

    Sáng cuối tuần, đang biếng lười cuộn tròn trong chăn ấm thì nhận được tin nhắn của Hoài: “Quê mình vào đông rồi đấy nhỉ”. Chỉ một dòng ngắn ngủi vậy thôi mà ùa về bao niềm thương nỗi nhớ. Tôi không trả lời mà gửi lại cho Hoài giai điệu da diết của bài hát “Nỗi nhớ mùa đông” mà hai đứa đều rất thích: “Dường như ai đi ngang cửa/ Gió mùa đông bắc se lòng/ Chút lá thu vàng đã rụng/ Chiều nay cũng bỏ ta đi”…

    Mùa đi ngang phố

    Tác giả tác phẩm-

    Không biết từ bao giờ, tôi có thói quen đếm mùa bằng những thay đổi rất khẽ: một cánh bằng lăng rụng xuống vỉa hè, một tấm áo mỏng được thay bằng chiếc khăn choàng len, hay chỉ là mùi sương sớm se lạnh thoảng qua góc phố quen. Ở một thành phố nhỏ như nơi tôi sống, mùa không đến vội vã như nơi khác, mà thường chậm rãi, dịu dàng đi ngang phố như một người bạn cũ ghé thăm, chẳng nói lời nào, chỉ lặng lẽ ngồi lại bên nhau thật lâu.

    Tiếng trống trường

    Tác giả tác phẩm-

    Tùng! Tùng! Tùng... Theo ta suốt những năm tháng tuổi thơ là âm thanh của tiếng trống trường thân thương - thứ âm thanh gắn với biết bao kỷ niệm buồn vui tuổi học trò. Nhớ ngày vào lớp 1, khi tiếng trống trường vang lên rộn rã, các cô cậu học trò ngày đầu tiên đi học đều ngỡ ngàng, ngơ ngác. Những đôi mắt tròn to, đen láy nhìn đâu cũng thấy lạ. Rời tay mẹ, nắm tay cô giáo bước vào lớp mà đôi chân cứ líu ríu, ngại ngùng... Theo năm tháng, âm thanh tiếng trống trường từ lạ thành quen, rồi trở nên gần gũi, gắn bó, quá đỗi thương yêu.

    Nhạc sỹ Nguyễn Đình Bảng (người ngồi bên trái ảnh) trò chuyện cùng tác giả ( Ảnh: Yên Đan)

    Nhạc sĩ Nguyễn Đình Bảng và ca khúc “Thời hoa đỏ”

    Văn Hóa-

    Nghe tin nhạc sĩ Nguyễn Đình Bảng - Tác giả của ca khúc nổi tiếng “Thời hoa đỏ” vừa nhẹ bước phiêu du về miền mây trắng…, tôi không khỏi bàng hoàng. Bởi, chỉ mới cách đây mấy tháng, tôi còn gọi điện chúc mừng, khi ông vừa được Hội Nhạc sĩ Việt Nam trao bằng vinh danh tác phẩm “Thời hoa đỏ” - “Tác phẩm âm nhạc tiêu biểu kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước 30/4/1975 - 30/4/2025”.

    Phòng khám đa khoa quốc tế Ninh Bình Thăng Long