Bố tôi

    Bố tôi là người rất kiệm lời, hầu như ông không nói quá ba câu liên tục. Vì quá ít nói nên thậm chí tôi nghĩ, hàng ngày những tiếng động phát ra từ việc bố làm đang “đại diện” cho sự hiện diện của ông.

    Mới nhất

    Truyện ngắn: Quà Tết

    Truyện từ Cố đô-27/12/2025, 21:00

    Miếng trầu - thức quà quê dân giã, nhưng lại có tính kết nối cộng đồng nơi làng quê. Ở đó các cụ bà bỏm bẻm nhai trầu, tình làng, nghĩa xóm lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười nói vui vẻ, nhất là mỗi dịp Tết đến, xuân về...

    Bố tôi

    Tản mạn Ninh Bình-27/12/2025, 09:00

    Bố tôi là người rất kiệm lời, hầu như ông không nói quá ba câu liên tục. Vì quá ít nói nên thậm chí tôi nghĩ, hàng ngày những tiếng động phát ra từ việc bố làm đang “đại diện” cho sự hiện diện của ông.

    Thân thương nồi nước lá thơm gội đầu của mẹ

    Tản mạn Ninh Bình-20/12/2025, 09:00

    Mỗi lần về quê, lòng tôi lại háo hức, bình yên đến lạ. Cái háo hức, bình yên ấy không chỉ đến từ cánh cổng cũ rêu phong, hay ánh mắt mừng vui của mẹ ở khoảnh sân nhỏ. Nó đến từ thứ hương thơm quen thuộc, vượt lên trên mọi hỗn tạp mùi vị của phố thị, len lỏi vào từng tế bào, khơi dậy cả miền ký ức sâu thẳm. Đó là mùi của bếp củi ấm nồng, hòa quyện cùng vị thanh mát của lá - hương vị duy nhất mà thời gian không thể rửa trôi - chính là hương thơm của nồi nước gội đầu mẹ đun.

    Truyện ngắn: Những trái cau non

    Truyện từ Cố đô-13/12/2025, 21:00

    Gia đình bà Mùi luôn ấm áp, tình cảm, mọi thành viên trong gia đình đều yêu thương và giúp đỡ nhau. Mọi người cùng nhau chuẩn bị đón Tết cổ truyền của dân tộc thật là vui vẻ và hạnh phúc...

    Nhớ khoảng sân gạch cũ

    Tản mạn Ninh Bình-13/12/2025, 09:00

    Cuối tuần rảnh rỗi, tôi cho bọn trẻ về quê chơi. Bước qua lối ngõ xanh mát bóng cây, hai bên thơm ngát những chùm hoa ngâu nở muộn, lòng chợt bồi hồi khi bàn chân chạm vào khoảng sân gạch cũ thân thương.

    Truyện ngắn: Một chuyến đi chơi

    Truyện từ Cố đô-06/12/2025, 21:00

    Hai chị em sẽ được hưởng trọn vẹn niềm vui của gia đình khi vợ chồng họ cùng nhau nghĩ lại, cùng nhau đẩy lùi sự ích kỷ cá nhân của người lớn để tha thứ cho nhau tất cả, để lại cùng nắm tay nhau đi tiếp...

    Khi gió mùa về

    Tản mạn Ninh Bình-06/12/2025, 09:00

    Khi cơn gió mùa đầu tiên khẽ lùa qua khe cửa, tôi biết mùa đông đã chạm đến thật gần. Nhẹ nhàng bước ra khỏi thềm nhà, chỉ một thoáng lạnh mảnh như tơ khói thoáng qua vai cũng đủ để lòng dịu lại. Mùa đông luôn khiến người ta nhớ về những điều xưa cũ, nhẹ nhàng mà không thể gọi tên.

    Truyện ngắn: Nét chữ đầu đời

    Truyện từ Cố đô-29/11/2025, 21:00

    Sự kích lệ động viên kịp thời của cô giáo dành cho bé An nói riêng và các con của Ngần nói chung, đã phần nào giúp chị cảm thấy có niềm tin vào tương lai của các con, đồng thời cũng nhận ra những thiếu sót của mình trong việc nuôi dạy con cái...