Thân thương nồi nước lá thơm gội đầu của mẹ

    Thứ Bảy, 20/12/2025, 09:00

    Mỗi lần về quê, lòng tôi lại háo hức, bình yên đến lạ. Cái háo hức, bình yên ấy không chỉ đến từ cánh cổng cũ rêu phong, hay ánh mắt mừng vui của mẹ ở khoảnh sân nhỏ. Nó đến từ thứ hương thơm quen thuộc, vượt lên trên mọi hỗn tạp mùi vị của phố thị, len lỏi vào từng tế bào, khơi dậy cả miền ký ức sâu thẳm. Đó là mùi của bếp củi ấm nồng, hòa quyện cùng vị thanh mát của lá - hương vị duy nhất mà thời gian không thể rửa trôi - chính là hương thơm của nồi nước gội đầu mẹ đun.

    Có thể bạn quan tâm

    Nhớ khoảng sân gạch cũ
    Tản mạn Ninh Bình-
    Khi gió mùa về
    Tản mạn Ninh Bình-
    Chiều thơm hương rơm rạ
    Tản mạn Ninh Bình-
    Ao làng-một mảnh hồn quê
    Tản mạn Ninh Bình-
    Nỗi nhớ mùa đông
    Tản mạn Ninh Bình-
    Mùa đi ngang phố
    Tản mạn Ninh Bình-
    Tiếng trống trường
    Tản mạn Ninh Bình-
    Phố thu dịu dàng
    Tản mạn Ninh Bình-
    Lòng mẹ
    Tản mạn Ninh Bình-
    Rồi một sớm mai thức giấc
    Tản mạn Ninh Bình-
    Nồng nàn hoa sữa
    Podcast-
    Hương cốm gọi thu về
    Podcast-
    Khúc giao mùa
    Tản mạn Ninh Bình-
    Rêu phong cổng làng
    Tản mạn Ninh Bình-
    Mùa thu qua hiên nhà
    Tản mạn Ninh Bình-
    Quà của mùa thu
    Tản mạn Ninh Bình-
    Mưa giải nồng
    Tản mạn Ninh Bình-
    Những khoảng trời tuổi thơ mùa hạ
    Tản mạn Ninh Bình-
    Như chưa hề có cuộc chia ly
    Tản mạn Ninh Bình-
    Gì sâu bằng những trưa thương nhớ…
    Tản mạn Ninh Bình-
    Vấn vương mùi khói
    Tản mạn Ninh Bình-
    Về với biển
    Tản mạn Ninh Bình-
    Miền thương nhớ khôn nguôi
    Tản mạn Ninh Bình-