Khoa cấp cứu của Bệnh viện Đa khoa tỉnh hiện có 27 điều dưỡng. Phan Sỹ Thược, điều dưỡng trưởng của Khoa cho biết: Do tính chất công việc cấp cứu làm suốt 24/24h nên dù có chuẩn bị kỹ trang thiết bị với tinh thần luôn sẵn sàng trực chiến nhưng những lúc bệnh nhân dồn dập quá đông không thể xoay sở kịp. Vào những dịp lễ, Tết, công việc của người điều dưỡng càng bận rộn và không kém phần nguy hiểm. Nhiều điều dưỡng cho biết, những ngày lễ, Tết, bệnh nhân vào Khoa cấp cứu chủ yếu do ngộ độc rượu hoặc tai nạn giao thông. Một số trường hợp bệnh nhân được người thân, bạn bè đưa vào cấp cứu trong tình trạng mất bình tĩnh hoặc say xỉn nên không tuân theo sự chỉ dẫn của bác sĩ và điều dưỡng mà có những hành động khiếm nhã. Hầu như những người làm điều dưỡng ở khoa cấp cứu cũng có ít nhất một lần bị bệnh nhân, người nhà bệnh nhân tấn công bằng lời nói, hoặc tệ hơn là có hành động nguy hiểm.
Nguyễn Thị Thùy Trang, một điều dưỡng trẻ của Khoa còn nhớ như in kỷ niệm trong lúc đang tiến hành cấp cứu cho bệnh nhân thì bị bệnh nhân và người nhà văng tục do không làm chủ được bản thân và không hiểu các bước cấp cứu của bệnh viện. "Hôm đó, một nạn nhân bị tai nạn giao thông được đưa vào bệnh viện cấp cứu. Theo quy trình, bệnh nhân phải được xét nghiệm máu để xác định nồng độ cồn. Tuy nhiên, người nhà bệnh nhân không chấp nhận và liên tục chửi bới tôi, cho rằng tôi "vẽ" thêm các bước khám, chữa bệnh để "ăn" tiền của họ. Dù rất ấm ức, nhưng tôi cũng cố gắng kiềm chế không phản ứng lại, chỉ bình tĩnh giải thích cho người bệnh những bước cấp cứu và nguyên tắc ưu tiên người nguy kịch hơn. Nếu họ hiểu cho công việc của điều dưỡng chúng tôi thì thật đáng mừng, còn như họ vẫn tiếp tục hung hăng, bảo vệ của bệnh viện sẽ nhanh chóng can thiệp để không ảnh hưởng đến các bệnh nhân khác" - Trang kể lại. Chuyện bị thân nhân người bệnh trách mắng đã trở thành "cơm bữa" đối với nhân viên điều dưỡng ở Khoa cấp cứu. Phan Sỹ Thược thành thật: "Quen rồi! Người bệnh đông lại đủ mọi thành phần. Thân nhân sốt ruột đâu cần hiểu công việc của điều dưỡng cấp cứu là phán đoán sơ bộ tính chất bệnh để sắp xếp ưu tiên trước sau chứ nào có phải thiên vị ai. Mình giải thích, họ không chịu và la mắng cũng đành chịu. Có ai thông cảm với nghề này đâu".
Những ngày chuyển giao giữa năm cũ và năm mới cũng là thời điểm công việc của bác sĩ, điều dưỡng trong các bệnh viện trở nên dồn dập nhất. Khoa cấp cứu Bệnh viện đa khoa tỉnh vào thời điểm này tất cả nhân viên y tế đều không được một phút lơ là. Bệnh nhân mới chuyển đến, bệnh nhân chuyển viện được đưa đi, người điều dưỡng phải nghe chỉ thị của bác sĩ và nhanh chóng thực hiện yêu cầu kịp thời. Điều dưỡng ở khoa cấp cứu không chỉ "gồng mình" với số lượng công việc nhiều, mà họ còn phải hỗ trợ bác sĩ "đọ" với tử thần trong cuộc đua giành lại mạng sống cho bệnh nhân.
Phan Sỹ Thược cho biết để kịp thời gian trực Tết Âm lịch, nhân viên bệnh viện thường động viên nhau tìm niềm vui trước hoặc sau kỳ nghỉ dài ngày, còn trong những ngày mọi người vui xuân, toàn bộ điều dưỡng phải luân phiên túc trực ở khoa. Không chỉ điều dưỡng mới vào nghề, ngay cả những người đã gần 15 năm công tác như anh đôi lúc cũng cảm thấy chạnh lòng khi phải xa gia đình vào những dịp lễ, Tết. "So với ngày thường, công việc của điều dưỡng vào ngày lễ, Tết áp lực hơn rất nhiều. Ngoài số bệnh nhân nhập viện dồn dập và toàn những ca nặng, áp lực còn rơi vào chuyện thiếu nhân lực. Có khi bệnh nhân quá đông, điều dưỡng của Khoa cấp cứu không thể xoay sở nổi phải báo ngay lên lãnh đạo bệnh viện xin tăng cường người ở khoa khác. ở đây chúng tôi không chỉ quan tâm đến bệnh lý, mà còn phải chú ý đến tâm lý của người bệnh. Người bệnh, người nhà bệnh nhân vào khoa cấp cứu lúc nào cũng mong ngóng có một bác sỹ hoặc điều dưỡng bên cạnh để yên tâm" - Thược bộc bạch.
Do phần đông điều dưỡng là nữ nên ngoài việc hoàn thành tốt nhiệm vụ chuyên môn, họ còn phải làm tốt vai trò người vợ, người mẹ trong gia đình. Để yên tâm đi trực, vào những ngày trước kỳ nghỉ, nhiều người trong số họ phải tranh thủ về thăm họ hàng, ông bà, rồi lại tất tả mua sắm, chuẩn bị tết cho chồng, con. Nguyễn Thị Thùy Trang cho biết, những năm qua, chưa khi nào có một cái Tết trọn vẹn bên người thân, nhưng do tính chất công việc nên mọi người trong nhà cũng hiểu và cảm thông. "Nhiều lúc nghĩ cũng buồn, nhưng lâu dần tôi cũng quen và biết cách tìm niềm vui trong công việc. Đôi lúc một nụ cười, một lời cảm ơn của bệnh nhân dành cho điều dưỡng là tôi và các đồng nghiệp đã thấy vui rồi". Với họ niềm vui ấy thật giản dị nhưng những việc họ đang làm đang làm đẹp cho đời, tô thắm thêm những chồi xanh, lộc biếc.
Bài, ảnh: Đức Quỳnh