Mua nhà
Những năm cuối thập niên 2000, trong cơn bão dịch chuyển từ làng ra phố, đứa trẻ quê mùa là tôi bất đắc dĩ phải làm dân thị thành. Ừ thì làm dân thị thành có sao! Trong guồng mưu sinh ấy, tôi vẫn xem mình là người may mắn, bởi dù sao tôi cũng là người đầu tiên đi ra khỏi làng. Nhưng “ngày vui ngắn chẳng tày gang”, số tiền ít ỏi mà mẹ dành dụm để cho tôi ngày ra phố đã cạn sạch chỉ sau vài ngày. Ở nơi phố thị mọi thứ đều đắt đỏ. Bụng đói, tôi làm đủ thứ nghề mưu sinh. Rồi thì cũng đến lúc cần một chỗ để che mưa che nắng lâu dài. Và tôi bắt đầu mơ đến một ngôi nhà.