Trong chiến tranh, những người phụ nữ đã tiễn chồng, con lên đường ra trận, là hậu phương vững chắc cho những người lính nơi chiến trường. Khi trở về, mang trong mình di chứng chiến tranh, bị phơi nhiễm chất độc da cam, lại chính những người phụ ấy tiếp tục hành trình âm thầm chăm sóc chồng, con, xoa dịu nỗi đau trong những ngày trái nắng, trở trời. Không gì đong đếm hết nỗi đau của những người mẹ phải chứng kiến giọt máu của mình sinh ra với hình hài, trí óc không trọn vẹn. Trong những căn nhà đáng lẽ phải đầy ắp tiếng cười nhưng thay vào đó lại là tiếng đập phá, la hét của nạn nhân chất độc da cam...