Logo

    Tìm kiếm: Tản mạn Ninh Bình

    47 kết quả được tìm thấy

    Tháng ba về, mùa hoa thương nhớ

    Tản mạn Ninh Bình-

    Tháng ba, tháng của chồi non, lộc biếc. Trời đất lúc này như thiếu nữ má ửng hồng, ánh mắt trong veo, trong mình căng đầy sức sống. Tháng ba dịu dàng đến bên ta với những màu hoa rực rỡ sắc màu trong nắng mới.

    Thân thương bếp củi

    Tản mạn Ninh Bình-

    Cuộc sống mỗi lúc càng thay đổi. Đôi chân ta hối hả chạy theo guồng quay của cuộc sống. Để đôi khi ta vô tình với những điều giản dị quanh mình. Nhưng sự lãng quên ấy chỉ là tạm thời trong cái khoảng thời gian quá bận bịu. Có những lúc, ta cũng cố len chân khỏi cuộc sống xô bồ hiện tại, mơ về cuộc sống đã xa để rồi một cảm giác cay cay nơi sống mũi. Y hệt cảm giác thời niên thiếu mỗi lần bên bếp củi mờ mờ sương khói, đượm nồng mùi thơm rơm rạ.

    Kỳ diệu mùa Xuân

    Tản mạn Ninh Bình-

    Có thế nói, cuối Giêng sang Hai là thời điểm để ta cảm nhận rõ nhất thế nào là mùa Xuân. Đất trời luôn phủ màn mưa bụi, không gian trở nên huyền ảo, cây cối xanh tươi, trăm hoa đua nở.

    Tản mạn Valentine

    Tản mạn Ninh Bình-

    Từ lâu tôi đã không hào hứng gì với ngày Lễ tình nhân Valentine bởi trong quan niệm của tôi đó là ngày lễ của người Công giáo. Có lẽ tôi đã quá nhiều tuổi để thích những hào nhoáng theo trào lưu, cũng đủ già dặn để hưởng thụ tình yêu một cách trưởng thành chứ không phải mãnh liệt đến mức mù quáng.

    Xuân an vui

    Tản mạn Ninh Bình-

    Một năm thường có 365 ngày, nhưng nhiều khi người ta bận quá, nên quên ngày, quên tuần, quên tháng. Nhưng dẫu quên gì đi chăng nữa, người ta vẫn nhớ đến mùa Xuân. Dù nhớ, ta cũng chẳng thể làm gì để Xuân tới nhanh hơn ngoài làm việc và chờ đợi.

    Bình yên trong tâm

    Tản mạn Ninh Bình-

    Những ngày đầu năm tôi thường hay đi lễ chùa. Không phải để cầu công danh, tài lộc mà chủ yếu là cầu bình an, may mắn và có những giây phút thực sự an yên trong tâm hồn khi hít sâu hương trầm trong một không gian đông nhưng không xô bồ, náo nhiệt.

    Tết là để yêu thương

    Tản mạn Ninh Bình-

    Ai cũng biết Tết là để trở về, để sum vầy và để yêu thương. Nhưng không phải ai cũng làm được như vậy dù hiểu rất rõ. Nhìn dòng người ngược xuôi ngoài kia, có được mấy người là đang trở về với gia đình hay đang oằn lưng với cơm áo gạo tiền, với mưu sinh lo Tết?

    Những lựa chọn

    Tản mạn Ninh Bình-

    Cuộc đời mỗi người, thành công hay thất bại, hạnh phúc hay đau khổ đều do những lựa chọn của chính mình. Ngoài bố mẹ là những người sinh ra ta và sinh tử là quy luật của tạo hóa, ta không thể lựa chọn thì tất cả những biến động sau này, từ công việc, đến gia đình, ở trên đỉnh cao hay chìm sâu trong thất bại, thăng hoa hay nghẹt thở do gánh nặng của cơm áo gạo tiền thì đều là do những lựa chọn của mỗi người.

    Đôi bàn tay mẹ hái cả mùa xuân

    Tản mạn Ninh Bình-

    Những ngày giáp Tết, bao giờ tôi cũng nhớ tới đôi bàn tay cước đỏ của mẹ. Đôi bàn tay cước đỏ vì ngâm lâu trong nước lạnh, dãi dầm trong bùn đất những ngày đông. Đôi bàn tay nứt nẻ, còn bám chặt những muội than mặc cho mẹ chà xát tới bao nhiêu lần. Tần tảo một đời, đôi bàn tay ấy bán mọi nhọc nhằn để mang về mùa xuân cho cuộc đời con trẻ.

    Những giọt nước bay lên

    Tản mạn Ninh Bình-

    Như một thói quen không thể bỏ, kết thúc mỗi năm tôi đều tự thưởng cho mình một vài tiếng đồng hồ ở một không gian thật riêng tư, để ngồi một mình, để nhìn lại những gì đã qua… và khóc. Đó không phải là tiếng khóc của niềm đau, của nỗi buồn, mà để trút bỏ, gột sạch để giọt nước mắt rơi xuống rồi lại bay lên hòa tan vào không khí thành hơi nước.

    Tản văn: Tháng Chạp

    Tản mạn Ninh Bình-

    Khi những chiếc lá bàng rộm đỏ chao đảo rời cành như những cánh diều đứt dây. Trời dải thứ nắng vằng phai mà thấm lạnh, mưa bay lất phất, gió bấc nhoi nhói vút làn hơi lạnh bủa vây bao trùm. Tôi co chiếc khăn quàng chùm túp húp qua đầu cho ấm hai bên mang tai. Cái lạnh làm lòng ta chùng xuống, mênh mang ùa về nỗi bâng khuâng xao xuyến. Chạp về là tết đã cận kề lắm, cảm giác vươn cánh tay đã chạm hồn xuân.

    Bên căn bếp mùa xưa

    Tản mạn Ninh Bình-

    Trong ký ức của mỗi người, lửa bếp ngày Tết luôn là một hình ảnh đầy ấm áp và thân thuộc. Lửa bếp ngày Tết còn là nơi chứa đựng những câu chuyện quý giá về gia đình. Mỗi lần quây quần bên bếp lửa là chúng ta cảm nhận được sự gắn kết tình cảm thiêng liêng của ông bà, cha mẹ, con cái. Đó là nơi ta cùng cả gia đình chuẩn bị mâm cỗ, là nơi những món ăn truyền thống được chế biến với tất cả tình yêu, sự chăm chút và quan tâm đến nhau.

    Tản văn: Tản mạn về phụ nữ và tình yêu

    Tản mạn Ninh Bình-

    Tôi có một thói quen chỉ dùng facebook cho cuộc sống cá nhân chứ không để cho công việc, nếu thực sự công việc đòi hỏi, tôi sẽ dùng một nick khác bởi tôi nghĩ trang cá nhân đúng nghĩa nó là một phần của tâm hồn, tính cách của mình. Trên đó có đủ cảm xúc vui, buồn, hờn, giận; đủ cả những hỷ, nộ, ái, ố mà thoáng qua người ta cũng biết thật-ảo dù có đeo mặt nạ dày đến cỡ nào và dùng các phần mềm chỉnh sửa ảnh diệu kỳ đến bao nhiêu. Tình yêu trên facebook cũng thế.

    Tản văn: Dưới mái trường ấu thơ

    Tản mạn Ninh Bình-

    Những ngày tháng 11, biết bao thế hệ học trò đã trở về dưới những mái trường lưu giữ tất cả thơ ấu và thanh xuân của mỗi người, nơi những cánh chim được tôi rèn để đủ bản lĩnh tung cánh bay khắp bốn phương trời.

    Tản văn: Sống để yêu nhau

    Tản mạn Ninh Bình-

    Những ngày cuối thu, trời mưa như ngâu tháng 7, não nề, đặc quánh như ly cà phê đặc. Không gian và thời gian như trùng lắng xuống với giai điệu chậm của cuộc sống, với những tiếng thở dài khe khẽ trong mưa. Những bước chân như vội hơn, những guồng máy như hối hả chạy đua với thời gian để né những khắc nghiệt của thời tiết. Mưa kèm theo lạnh khiến người ta tê tái chỉ muốn ở trong vòng tay ai đó để được yêu thương, vỗ về.

    Tản văn: Chênh chao tháng mười một

    Tản mạn Ninh Bình-

    Tháng mười một vừa chạm qua bằng những cơn gió lạnh đầu mùa se se trong sự giao thoa giữa hanh hao gió, nhàn nhạt mây và bảng lảng sương. Hình như đã chớm đông nhưng lại bắt đầu những chuỗi ngày nóng hơn bao giờ hết cho những kế hoạch cuối cùng trong năm, cho những bộn bề của công việc, trong nhịp đi rất vội của thời gian.

    Tản văn: Dịu dàng thu Hà Nội

    Tản mạn Ninh Bình-

    Sáng nay, trong một chút ngẫu hứng thu, đê mê bởi cái nắng ngọt và cái mơn man của gió mà em đã vượt một trăm cây số để về với thu Hà Nội. Không phải công việc, cũng chẳng bởi nhớ ai đó, mà thèm cảm giác ngồi một mình bên ly cà phê trứng sóng sánh, rồi thả hồn mình theo những sợi thu.

    Tản văn: Cổng làng quê nội

    Tản mạn Ninh Bình-

    Tôi sinh ra ở thành phố, nhưng tuổi thơ thì lại gắn bó với quê, với làng, gắn bó với dòng sông, con đò, bến nước. Những năm tám mươi của thế kỷ trước, khi mà cả đất nước còn khó khăn, gian khổ, thiếu thốn, bố đành gửi tôi về làng ở với ông bà. Mãi cho đến sau này kí ức của tôi về quê, về làng, về những người nông dân hiền lành, chất phác có lẽ sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm trí tôi.

    Tháng mười không dành cho những cô gái mạnh mẽ

    Tản mạn Ninh Bình-

    Tháng Mười đã bước vào hành trình của nó trong cái se lạnh của trời Thu, trong cái hanh hao của nắng, cái gượng gạo của mưa, nhịp lỡ dở của gió và bâng khuâng của lòng người. Tháng Mười, tháng của những nỗi nhớ niềm thương; tháng của những ngày mải miết không chờ đợi, tháng để người ta đủ cảm nhận về sự khắc nghiệt của thời gian và nhận ra: Lại sắp hết 365 ngày rồi

    {Audio}-Tản văn: “Phụ nữ hạnh phúc”

    Tản mạn Ninh Bình-

    Một người phụ nữ hạnh phúc khác hẳn với khái niệm hạnh phúc của phụ nữ. Phụ nữ hạnh phúc khi nào và định nghĩa thế nào là một người phụ nữ hạnh phúc khá trừu tượng và nhiều đáp án; nó còn thông qua lăng kính của người quan sát cũng như quan điểm, cách nghĩ của từng người.

    {Audio}- Tản văn: Gửi mùa thu cho em

    Tản mạn Ninh Bình-

    Ngoài thềm hoa thiên lý đã nở, từng chùm treo lơ lửng nhìn như những chiếc chuông nhỏ đong đưa trong gió, tỏa hương thơm đánh thức mùa thu. Em dịu dàng đến bên tôi chỉnh lại tư thế ngồi và kiểm tra khóa xe lăn một lần nữa.

    Phòng khám đa khoa quốc tế Ninh Bình Thăng Long